Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ.Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong.Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Bạn dần biết cách đặt năng lượng của mình vào cái gì.Reng! Reng! Reng! Cha bố cái chuông đồng hồ! Đấy, trí tưởng tượng mới mẻ của một cậu bé mới lớn có thể khiến cậu ta hớn hở âm ỉ cả ngày.Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.