Chắc là bạn muốn tin rằng hạnh phúc không sao đạt được.Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.Thưa bạn, nếu vậy, xin bạn thứ lỗi cho tôi, bạn chính là người mà tôi tìm đỏ mắt trong bốn chục năm qua.Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một bài tuỳ bút chỉ cách sống 24 giờ một ngày.Nếu bạn muốn, thì bạn có thể mỗi giờ sống một đời sống mới được.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.