Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái. Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại?
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu.
- Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Hôm đó là thời hạn hoàn thành các dự án lớn và phức tạp nhất, trong đó bao gồm dự án mà anh đã giao cho Jessica. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
- Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện. Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.