Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa. - Lợi nhuận đi xuống trầm trọng nhưng nhà máy vẫn tiếp tục hoạt động, thu nhỏ quy mô làm ăn, cắt giảm chi phí đến tối đa, thế nhưng càng ngày doanh thu của công ty lại càng giảm sút. - Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng.
Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó".
- Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua. "Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.
Nhưng sau những lúc như vậy chàng luôn tự nhủ: mình đã làm những việc nên làm, điều này còn quan trọng hơn việc liệu chàng có may mắn chọn đúng chỗ hay không. Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường. Nhưng nếu Merlin đã lừa anh thì tại sao anh vẫn còn ở đây chờ đợi mãi? Chờ đợi nghĩa là tin vào Merlin, hy vọng vào một sự may mắn sẽ đến, nhưng càng chờ thì anh lại thấy may mắn đang ngày càng xa dần anh.
Anh ta dự định sẽ tìm hỏi thêm một số người khác vào ngày hôm sau. - Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta.
Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.
Nếu bây giờ bạn không may mắn thì rất có thể là bạn đang duy trì những điều kiện, môi trường cũ sẵn có. Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi. Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi.
Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Không có một dòng suối hay mạch nước nào bắt nguồn từ đây cả. Chàng biết là cơ hội này rất mong manh nhưng ít nhất chàng cũng đang làm một điều gì đó có thể cải thiện được tình hình.