Sau cùng ngài nghị sĩ quyết định hỏi ý kiến Mickey Mantle, ngôi sao bóng chày hiện đang ngồi kế Stengel: Thế còn anh, anh Mickey? Anh có nghĩ rằng luật chống độc quyền có thể áp dụng cho môn bóng chày được hay không? Nhưng trong các buổi giao lưu trước công chúng Mel lại vui vẻ và cởi mở hơn hết. Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm.
Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Nhưng thời gian qua đi và những cái tên cũng thay đổi.
Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài. Phương pháp này giúp cho Edward thành công lớn.
Đó là một câu chuyện khác… Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục.
Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì? Cởi mở như thế nào đây? Hãy nói về tiểu sử, sở thích, tính tình, về chuyên môn, hay về những ước mơ của bạn… Rồi hỏi lại người khách của mình những câu hỏi đó. Và khi được nói thì, chúng ta lại thích được người khác chú ý lắng nghe.
Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ. Chúng ta có thể bắt đầu với vẻ bớt e ngại hơn, dạn dĩ hơn. Sau cùng, khi vấn đề đã được sáng tỏ thì nhiệm vụ của bạn là khẳng định lại với hai câu hỏi: - Cần tiến hành những việc gì? Ai sẽ thực hiện chúng? Nếu ngay cả chính bạn người điều khiển cuộc họp lại không thể chốt lại vấn đề thì cuộc họp không biết sẽ đi đến đâu.
Tôi đã biết chú ý lắng nghe những gì Quayle nói, chộp được một điểm đắt, và thế là có được một câu trả lời đắt. Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Tôi nghĩ câu tục ngữ này sẽ truyền sức mạnh cho bạn.
Tôi há hốc miệng! Tôi đã quên béng rằng mình đã hẹn nói về đề tài này! Tôi bận tối mắt tối mũi với một núi công việc, và hôm nay cứ đinh ninh sẽ pha trò cho khán giả như thường lệ. Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ.
Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli.
Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều. Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy. Dường như ông có thể phân tích được bất cứ vấn đề nào.