Anh ta nhìn Caligula và tự nhủ: “Tại sao mình lại phải chuẩn bị tất cả vì điều này chứ? Vị hoàng đế còn mang theo con ngựa của ông ta tới nghe bài thuyết trình của mình… Còn điều gì tồi tệ hơn thế nữa?” Anh ta cảm thấy sẵn sàng và quyết tâm “hạ gục họ” bằng bài thuyết trình bán hàng của mình.Thứ tài sản duy nhất tôi có (mà đa phần các sinh viên khác không có) là một trí nhớ đã qua luyện tập.Mình phải chú ý đến tên của họ và ghi nhớ chúng.Liên tưởng đến đồ làm bằng bạc chúng ta sử dụng sẽ là vật nhắc ta nhớ rằng bạn đang trong chế độ ăn kiêng.Thật ngại vì mình đã vay cô ấy cách đây hai tháng.Người thuyết trình cũng là một diễn viên.“Vậy tôi nên kết luận thế nào?”, bạn có thể hỏi, “trí nhớ của tôi kém thế sao? Tôi hiểu! – đó cũng là lý do tôi đọc cuốn sách này mà.Anh ta chuyển sang chủ đề được kết nối với chiếc tủ.Michelle đi nghe điện thoại.Trái lại, những người khác lại cho rằng sự yên tĩnh khiến họ không thể tập trung.