Vlxxsub

Em gái việt được trai hàn địt cực sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mình không bao giờ thả. Tôi không có ý định ra đi. Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.

    Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn. Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.

    Tất nhiên là anh không đích thân cắn trực tiếp mà anh lại dùng đến những con chó ngao của anh. Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề. Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.

    Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm. Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng.

    Tôi thì đã cảm nhận như vầy về cô ta trước lúc bê đơn đến. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này. Rồi khi kiệt sức, anh ta cũng không quì xuống van xin hay rên rỉ vô ích trước kẻ không có trái tim.

    Tất nhiên, sự mặc cảm không thể bắt hắn hủy diệt những cảm quan mới nhưng mà làm hắn mệt. Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.

    Chàng ra về thắc mắc: Tại sao nó chẳng yêu mình? Sao lại xé sách hở con. Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt.

    Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng.

    Trước lúc bác tôi xuống, mẹ tôi lên, thì tôi xuống. Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm. Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.

    Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap