Ngược lại, nếu bạn chỉ biết tiêu xài và tiêu xài, thì không những bạn không bao giờ giàu lên được, mà phần trách nhiệm trong con người bạn rốt cuộc cũng sẽ tạo ra các tình huống làm bạn thậm chí không thể tận hưởng những thứ mà bạn chi tiền để có được, và đôi lúc bạn sẽ còn mang nặng mặc cảm tội lỗi.Khi bàn tới điểm này, tôi thường hỏi các thính giả: “Có bao nhiêu người trong số các bạn ở đây sẵn sàng tập hành động bất chấp nỗi sợ hãi và sự không thoải mái?”.Họ nói: “Làm sao tôi không phàn nàn được cơ chứ? Bạn xem cuộc sống của tôi tồi tệ đến mức nào”.Đấy là điều mà tiếng nói thì thầm trong ta không thể phản bác, bởi vì chúng ta không tuyên bố đó là sự thật ngay bây giờ mà đó là dự định của chúng ta trong tương lai.Nếu bạn không xem trọng những gì mình đang có, bạn sẽ không có thêm bất kỳ thứ gì và cũng không cần thêm bất cứ thứ gì nữa.Khi túi tiền chỉ có chừng mực thì bạn sẽ không dám đưa mắt nhìn đến cuối thực đơn, vì nếu bạn làm thế, bạn sẽ vi phạm từ cấm kỵ nhất trong từ điển của giới trung lưu: giá cả! Và nếu bạn tò mò, bạn cũng sẽ không hỏi thực ra các món đó giá bao nhiêu.Người giàu và những người thành công có vùng thoải mái rộng lớn, song họ vẫn không ngừng mở rộng nó để có khả năng thu hút và tích lũy của cải nhiều hơn.” Điều chủ yếu của trò chơi này là tìm xem có bao nhiêu người và hoàn cảnh mà bạn có thể kết tội, nhưng không bao giờ nhìn lại chính mình.Hàng triệu người “suy nghĩ” về việc làm giàu và hàng ngàn người khẳng định, mường tượng và chiêm nghiệm về việc làm giàu.Từ nay, trí óc bạn không phải là thuyền trưởng, bạn mới là thuyền trưởng con tàu cuộc đời bạn, và trí óc bạn làm việc cho bạn.
