Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Tôi cười khùng khục trong họng. Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.
Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái. Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả. Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.
Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường. Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về). Người ta đã bị vô số những cái mũ luật pháp, nguyên tắc, tư tưởng… chụp lên đầu.
Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành. Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn. Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.
8 giờ dậy thì cái ngực lại rát. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.
Chúng tôi chỉ đi chơi thôi mà. Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.
Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng. Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng.
Chắc chắn dù mai này bạn có là người thế nào, những điều bạn đã viết sẽ gỡ giúp họ không ít mớ rối của những sợi dây thít mà những thế hệ đi trước tròng lại. Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh.
Đừng ví ta với sự chung chung của số đông. Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều. Họ sợ khổ cái khổ của sự thay đổi, tuổi tác đã làm họ sợ khổ rồi.
Đầu và da mặt bạn mát lạnh. Nhưng lí trí không cho phép. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.