Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn.Tôi bảo: Chào chú.Xu thế hiện sinh là minh chứng rõ rệt nhất cho điều đó.Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc.Hồn nhiên đến đáng thương.Để râu toàn bọn chả ra gì.Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay.Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.
